Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

STEREOTYPE - I'M NOT A FAN - MÌNH KHÔNG ƯNG CÁCH SUY NGHĨ THEO LỐI MÒN

City girls do not know how to cook


"Can you do that?" - That's what I usually hear women from my hometown - Vinh Long, a province in the West of Vietnam - say whenever seeing me approaching some sorts of food or cooking tasks in the kitchen. I often promtly reply "I can" or just simply "Show me how and let me try it". (I frequently come there in the summer on the occasion of my granddad's death anniversary. To save money, my relatives usually cook by themselves and offer those dishes to the guests. Of course they taste super good). I've gotta admit my aunts are really skillful cooks with lots of experiences I need to learn.
Grilled pork with fince rice vermicelli


Ten ingredients fried rice

Vegetables soup



Anyway, not until my grandmom's funeral at the beginning of March, 2016 did I feel annoyed being asked the same question. In my hometown, it is a tradition that the family who is wearing mourning has to offer food, either vegetarian or not, to people bringing their offerings to the funeral as a way to express gratitude. This time, my paternal family hired two cooks from a pagoda to prepare vegetarian dishes. Since there were only two of them together with around 20 tables to serve, I was asked to help run errands, such as doing the dishes or washing vegetables. Everything was just fine until one lady asked me to fry this, which are 'vegan chicken wings' because she was busy frying potatoes.
One of the main cooks, seeing me start frying, demanded the wings to be fried until they became golden and crispy enough and did not forget to suspect "Can you do that?". Well, I started trying. I kept turning the wings upside down so that they wouldn't get burned, but I failed to know that doing so made the wings' layers fall apart. The mentioned cook got grumpy, asked me to stop and continued to say I was doing all wrong and she couldn't use those to make a complete dish. The one asking me to help tried to make excuse for me saying because I was a city girl so it was obvious I couldn't fry. I felt kinda hurt and somehow angry.

Upon cooking this, I just wish there will be a chance that I can serve them some dishes to prove a city girl can actually cook and that they should stop judging people by their background. I did admit I messed up that time but it was because I wasn't familiar with the ingredient and not because I couldn't cook anything at all. 

P/S: Anyway, cooking brings a lot of fun and good feelings when I see my family taste what I've prepared. And next time, if anyone travels to Vietnam, you should try this dish. It is called 'fish rice spaghetti'. Yummy!





Con gái thành phố không biết nấu ăn


"Con làm được không?" là câu tôi thường nghe các cô dì dưới quê tôi - tỉnh Vĩnh Long, một tỉnh ở miền Tây Việt Nam - hỏi mỗi lần thấy tôi mon men lại gần nguyên liệu nấu nướng hay định làm gì đó dưới bếp. Tôi thường nhanh nhẩu trả lời "Dạ được" hoặc đơn giản hơn là "Chỉ cho con rồi con tự làm" (tôi thường về quê vào dịp hè, trùng với dịp đám giỗ của ông nội. Để tiết kiệm chi phí, gia đình tôi thường tự nấu cỗ cho khách mời. Tất nhiên là đồ ăn cực kỳ ngon). Tôi phải công nhận một điều rằng các cô tôi nấu ăn cực ngon và có nhiều kinh nghiệm nấu nướng mà tôi cần học hỏi.

 Thế nhưng, mãi đến đám tang bà nội tôi vào đầu tháng 03/2016, tôi mới cảm thấy khó chịu khi bị hỏi lại cùng câu hỏi ấy. Ở quê tôi, theo truyền thống, gia đình nào có tang thì phải nấu thức ăn hoặc chay hoặc mặn để đãi những người đi phúng điếu như một cách bày tỏ lòng biết ơn. Gia đình nội tôi thuê hai cô đầu bếp ở chùa để chuẩn bị thức ăn. Vì chỉ có hai đầu bếp mà đến khoảng 20 mâm, tôi cũng được sai đi làm việc vặt như rửa chén, rửa rau. Mọi chuyện đều ổn cho đến khi một cô bảo tôi đi chiên 'cánh gà chay'.

Nhìn thấy tôi chuẩn bị chiên, một trong hai cô đầu bếp căn dặn phải chiên cánh vàng và giòn đều, cổ cũng không quên chất vấn "Cô này làm được không?". Ừa thì tôi bắt đầu cố gắng chiên. Tôi liên tục đảo đều để cánh gà không bị cháy nhưng tôi lại không biết rằng làm như vậy thì các lớp cánh gà sẽ bị rã ra. Vậy là cô đầu bếp lúc này nổi nóng, bảo tôi đừng chiên nữa rồi luôn miệng bảo tôi làm sai rồi làm sao cô nấu được. Người nhờ tôi chiên nói đỡ rằng vì tôi là con gái thành phố nên không chiên được. Tôi cảm thấy chút tổn thương và cũng hơi tức giận.

Khi nấu món này, tôi chỉ ước có dịp gì đó nấu cho họ ăn để chứng minh rằng con gái thành phố cũng có thể nấu ăn chứ và họ cũng nên ngừng đánh giá người khác qua lai lịch người đó. Tôi thừa nhận rằng lần đó tôi phá hỏng món ăn ấy nhưng đó là do tôi không có kinh nghiệm với nguyên liệu chứ không phải vì tôi không thể nấu được món gì. 

Tái bút: nấu ăn mang lại nhiều niềm vui và hạnh phúc khi tôi thấy người thân nếm đồ ăn mình đã chuẩn bị. Lần tới, nếu ai đó có dịp đến thăm Việt Nam, bạn nên thử món ăn này nhé. Món có tên là "Bánh canh cá rô bột gạo". Ngon lắm đó!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thanks for sharing with me!
Cám ơn bạn đã chia sẻ cùng tôi!